Bố chép lại ở đây bài nói chuyện mới đây của Đức Giáo hoàng về giáo dục trước cáo giáo sư đại học ở Nhà thờ của Tu viện San Lorenzo de El Escorial ở Madrid.
Chủ yếu là để cho Su đọc. Hôm nào Su rảnh thì dịch sang tiếng Việt cho Bố với Nu đọc và để khỏi quên tiếng Việt nhé.
"I have looked forward to this meeting with you, young professors in the universities of Spain. You provide a splendid service in the spread of truth, in circumstances that are not always easy. I greet you warmly and I thank you for your kind words of welcome and for the music which has marvelously resounded in this magnificent monastery, for centuries an eloquent witness to the life of prayer and study. In this highly symbolic place, reason and faith have harmoniously blended in the austere stone to shape one of Spain’s most renowned monuments.
Being here with you, I am reminded of my own first steps as a professor at the University of Bonn. At the time, the wounds of war were still deeply felt and we had many material needs; these were compensated by our passion for an exciting activity, our interaction with colleagues of different disciplines and our desire to respond to the deepest and most basic concerns of our students. This experience of a "Universitas" of professors and students who together seek the truth in all fields of knowledge, or as Alfonso X the Wise put it, this "counsel of masters and students with the will and understanding needed to master the various disciplines", helps us to see more clearly the importance, and even the definition, of the University.
The theme of the present World Youth Day – "Rooted and Built Up in Christ, and Firm in the Faith" (cf. Col 2:7) can also shed light on your efforts to understand more clearly your own identity and what you are called to do. As I wrote in my Message to Young People in preparation for these days, the terms "rooted, built up and firm" all point to solid foundations on which we can construct our lives.
But where will young people encounter those reference points in a society, which is increasingly confused and unstable? At times one has the idea that the mission of a university professor nowadays is exclusively that of forming competent and efficient professionals capable of satisfying the demand for labor at any given time. One also hears it said that the only thing that matters at the present moment is pure technical ability. This sort of utilitarian approach to education is in fact becoming more widespread, even at the university level, promoted especially by sectors outside the University. All the same, you who, like myself, have had an experience of the University, and now are members of the teaching staff, surely are looking for something more lofty and capable of embracing the full measure of what it is to be human. We know that when mere utility and pure pragmatism become the principal criteria, much is lost and the results can be tragic: from the abuses associated with a science which acknowledges no limits beyond itself, to the political totalitarianism which easily arises when one eliminates any higher reference than the mere calculus of power. The authentic idea of the University, on the other hand, is precisely what saves us from this reductionist and curtailed vision of humanity.
In truth, the University has always been, and is always called to be, the "house" where one seeks the truth proper to the human person. Consequently it was not by accident that the Church promoted the universities, for Christian faith speaks to us of Christ as the Word through whom all things were made (cf. Jn 1:3) and of men and women as made in the image and likeness of God. The Gospel message perceives a rationality inherent in creation and considers man as a creature participating in, and capable of attaining to, an understanding of this rationality. The University thus embodies an ideal which must not be attenuated or compromised, whether by ideologies closed to reasoned dialogue or by truckling to a purely utilitarian and economic conception which would view man solely as a consumer.
Here we see the vital importance of your own mission. You yourselves have the honor and responsibility of transmitting the ideal of the University: an ideal which you have received from your predecessors, many of whom were humble followers of the Gospel and, as such, became spiritual giants. We should feel ourselves their successors, in a time quite different from their own, yet one in which the essential human questions continue to challenge and stimulate us. With them, we realize that we are a link in that chain of men and women committed to teaching the faith and making it credible to human reason. And we do this not simply by our teaching, but by the way we live our faith and embody it, just as the Word took flesh and dwelt among us. Young people need authentic teachers: persons open to the fullness of truth in the various branches of knowledge, persons who listen to and experience in own hearts that interdisciplinary dialogue; persons who, above all, are convinced of our human capacity to advance along the path of truth. Youth is a privileged time for seeking and encountering truth. As Plato said: "Seek truth while you are young, for if you do not, it will later escape your grasp" (Parmenides, 135d). This lofty aspiration is the most precious gift which you can give to your students, personally and by example. It is more important than mere technical know-how, or cold and purely functional data.
I urge you, then, never to lose that sense of enthusiasm and concern for truth. Always remember that teaching is not just about communicating content, but about forming young people. You need to understand and love them, to awaken their innate thirst for truth and their yearning for transcendence. Be for them a source of encouragement and strength.
For this to happen, we need to realize in the first place that the path to the fullness of truth calls for complete commitment: it is a path of understanding and love, of reason and faith. We cannot come to know something unless we are moved by love; or, for that matter, love something which does not strike us as reasonable.
"Understanding and love are not in separate compartments: love is rich in understanding and understanding is full of love" (Caritas in Veritate, 30). If truth and goodness go together, so too do knowledge and love. This unity leads to consistency in life and thought, that ability to inspire demanded of every good educator.
In the second place, we need to recognize that truth itself will always lie beyond our grasp. We can seek it and draw near to it, but we cannot completely possess it; or put better, truth possesses us and inspires us. In intellectual and educational activity the virtue of humility is also indispensable, since it protects us from the pride, which bars the way to truth. We must not draw students to ourselves, but set them on the path toward the truth, which we seek together. The Lord will help you in this, for he asks you to be plain and effective like salt, or like the lamp which quietly lights the room (cf. Mt 5:13).
All these things, finally, remind us to keep our gaze fixed on Christ, whose face radiates the Truth which enlightens us. Christ is also the Way, which leads to lasting fulfillment; he walks constantly at our side and sustains us with his love. Rooted in him, you will prove good guides to our young people. With this confidence I invoke upon you the protection of the Virgin Mary, Seat of Wisdom. May she help you to cooperate with her Son by living a life which is personally satisfying and which brings forth rich fruits of knowledge and faith for your students. Thank you very much."
Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2011
Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011
Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011
MIT II
Bố và Su tiếp tục tham quan MIT, một trong những trung tâm công nghệ kỹ thuật hàng đầu của Mỹ và thế giới. MIT cũng là trường đại học đầu tiên công bố giáo trình miễn phí trên mạng cho mọi người tự do tham khảo, mà bố là một trong những người đã sử dụng những kiến thức từ giáo trình đó.
Đường phố trong campus rất sạch sẽ và vắng.
Tòa nhà công nghệ nhìn từ phía sau. Bố và Su thuận chân vào tham quan.
Bố rất ấn tượng với một trong những bộ rada đầu tiên trên thế giới.
Gần ngay đó là viện nghiên cứu ung thư Koch của MIT
Hành lang trước viện với các bức hình chụp các tế bào ung thư và các nghiên cứu mới nhất của viện về các liệu pháp chữa trị.
Bố cũng muốn chụp một bức hình kỷ niệm ở đây.
Trên đường quay về ga Kendall, các khách sạn và tòa nhà của một số công ty dược phẩm, công nghệ sát ngay bên trường.
Dưới ga Kendall, bố chụp hình một bà cụ già đơn độc dưới đường hầm đang vội vã rảo bước về nhà.
Havard III
Đã quá trưa, campus còn mênh mông mà chân đã mỏi, gối đã chồn, bụng bắt đầu đói, hai bố con băng qua Massachusetts Avenue rời bỏ khu campus để đến quảng trường trung tâm gọi là Cambridge Common.
Vỉa hè của Massachusetts Avenue, bên trái là Harvard campus, bên phải là Cambridge Common.
Tượng của John Bridge (1578-1665) ở một góc của công viên. Ở đây còn có hai khẩu đại bác di tích của thời cách mạng Mỹ.
Một nhóm kịch nghiệp dư đang tập để chuẩn bị cho buổi diễn buổi tối nhằm quyên góp cho nạn nhân của cơn bão Irene ở Vermont.
Dãy chung cư ở đối diện công viên.
Bãi cỏ rất rộng. Nơi đây cũng là một di tích lịch sử của Mỹ, nơi mà George Washington lần đầu tiên tụ tập quân trong cuộc cách mạng Mỹ để giành độc lập từ tay đế quốc Anh.
Bên kia công viên, đối diện với là Radcliffe Institute và Harvard Graduate School of Education.
Khoảnh đất ở giữa này gọi là Radcliffe Yard.
Rời Radcliffe hai bố con quay về Harvard Square để xuống ga Harvard trở về downtown. Đây là khu phố tập trung các tiệm ăn, mua sắm, cửa hàng, bar, v.v....rất đông đúc và náo nhiệt.
Vỉa hè của Massachusetts Avenue, bên trái là Harvard campus, bên phải là Cambridge Common.
Tượng của John Bridge (1578-1665) ở một góc của công viên. Ở đây còn có hai khẩu đại bác di tích của thời cách mạng Mỹ.
Một nhóm kịch nghiệp dư đang tập để chuẩn bị cho buổi diễn buổi tối nhằm quyên góp cho nạn nhân của cơn bão Irene ở Vermont.
Dãy chung cư ở đối diện công viên.
Bãi cỏ rất rộng. Nơi đây cũng là một di tích lịch sử của Mỹ, nơi mà George Washington lần đầu tiên tụ tập quân trong cuộc cách mạng Mỹ để giành độc lập từ tay đế quốc Anh.
Bên kia công viên, đối diện với là Radcliffe Institute và Harvard Graduate School of Education.
Khoảnh đất ở giữa này gọi là Radcliffe Yard.
Rời Radcliffe hai bố con quay về Harvard Square để xuống ga Harvard trở về downtown. Đây là khu phố tập trung các tiệm ăn, mua sắm, cửa hàng, bar, v.v....rất đông đúc và náo nhiệt.
Cuối cùng cũng trở lại nơi xuất phát. Cửa xuống ga Harvard ở phía trước.
Harvard II
Harvard quả là rộng lớn. Hai bố con chỉ đi dạo bên ngoài mà mất cả buổi sáng. Khó có thể nói chỗ nào đẹp hơn chỗ nào. Các tòa nhà, viện bảo tàng, phòng thí nghiệm, khoa trường liên tục nối tiếp nhau không dứt.
Một lâu đài lớn ở xa xa ngay đầu đường hầm.
Sở cứu hỏa của thành phố - ngôi nhà bên trái.
Tự nhiên bố muốn chụp hình ở đây.
Memorial Hall - bên trong lộng lẫy và thâm nghiêm như một đại thánh đường.
Khu Science Centers hiện đại vừa xây dựng và nâng cấp cách nay vài năm.
Rẽ vào nhánh đường bên, khung cảnh bỗng thay đổi đột ngột. Đây là khu nhà của Harvard Museum of Nautral Museum và Peabody Museum.
Tiếp đến là khu vực của khoa sinh học (biological labs)
Rồi Divinity Hall. Chỗ này hết sức vắng vẻ và tĩnh mịch. Khi bố và Su ngồi nghỉ chân ở đây, sóc chạy qua chạy lại rất nhiều.
Đi ra ngoài là tòa nhà của bảo tàng sinh vật học so sánh (Museum of Comparative Zoology)
Mặt tiền của bảo tàng tự nhiên - Harvard Museum of Natural History; tiếc là không có đủ thời gian để vào xem.
Qua đường là khu vực của các ngành Kỹ thuật (School of Engineering and Applied Sciences)
Su không biết làm sao để tìm ra và đến thăm trường luật Harvard nổi tiếng, thì may quá, khu trường luật sát ngay bên.
Một ngày nào đó - ba năm nữa - Su sẽ học ở tòa nhà này?
Tiếp tục lang thang ở khu trường luật với các giảng đường khác.
Bố và Su ngồi nghỉ dưới gốc cây này. Tòa nhà này gọi là Austin Hall. Dưới gốc cây có một bộ bàn ghế bằng gỗ. Ở đây Su gọi điện thoại về cho mẹ để kể ngay về trải nghiệm đáng nhớ. Lúc đó là mười hai giờ trưa đúng.
Một góc campus khá đông sinh viên |
Sở cứu hỏa của thành phố - ngôi nhà bên trái.
Tự nhiên bố muốn chụp hình ở đây.
Memorial Hall - bên trong lộng lẫy và thâm nghiêm như một đại thánh đường.
Khu Science Centers hiện đại vừa xây dựng và nâng cấp cách nay vài năm.
Rẽ vào nhánh đường bên, khung cảnh bỗng thay đổi đột ngột. Đây là khu nhà của Harvard Museum of Nautral Museum và Peabody Museum.
Tiếp đến là khu vực của khoa sinh học (biological labs)
Rồi Divinity Hall. Chỗ này hết sức vắng vẻ và tĩnh mịch. Khi bố và Su ngồi nghỉ chân ở đây, sóc chạy qua chạy lại rất nhiều.
Agassiz Hall |
Đi ra ngoài là tòa nhà của bảo tàng sinh vật học so sánh (Museum of Comparative Zoology)
Bộ xương cá voi cổ hầu như còn nguyên vẹn |
Mặt tiền của bảo tàng tự nhiên - Harvard Museum of Natural History; tiếc là không có đủ thời gian để vào xem.
Qua đường là khu vực của các ngành Kỹ thuật (School of Engineering and Applied Sciences)
Su không biết làm sao để tìm ra và đến thăm trường luật Harvard nổi tiếng, thì may quá, khu trường luật sát ngay bên.
Một ngày nào đó - ba năm nữa - Su sẽ học ở tòa nhà này?
Tiếp tục lang thang ở khu trường luật với các giảng đường khác.
Bố và Su ngồi nghỉ dưới gốc cây này. Tòa nhà này gọi là Austin Hall. Dưới gốc cây có một bộ bàn ghế bằng gỗ. Ở đây Su gọi điện thoại về cho mẹ để kể ngay về trải nghiệm đáng nhớ. Lúc đó là mười hai giờ trưa đúng.
MIT
Update @4.5.2021 - Đến nay Su đã làm việc ở Whitehead, MIT gần ba năm và vừa hoàn tất một course graduate. Nghĩa là ba năm đi lại hàng ngày ở những chỗ miêu tả dưới đây. Hy vọng mối nhân duyên này sẽ kéo dài và có kết quả tốt đẹp.
Để đến MIT thì phải xuống ở ga Kendall trên đường từ Harvard về Boston.
Tương tự như Harvard, campus của trường được "embedded" giữa thành phố và hầu như không phân biệt được. Du khách tham quan MIT ít hơn ở Harvard nhiều và khung cảnh cũng có vẻ ít nhộn nhịp hơn.
Cảnh phố ngay trước cửa ga Kendall |
Ở góc phải, nổi bật một khối nhà kiến trúc rất lạ gây chú ý đặc biệt. Những khối nhà dường như nghiêng ngả dựa vào nhau như sắp đổ.
Dầu cũng có những tòa nhà mang dáng vẻ cổ kính như Harvard, nói chung kiến trúc của MIT mang dáng dấp hiện đại hơn nhiều.
Hành lang của một khoa xã hội |
Hành lang vào thư viện của khoa |
Một cạnh của campus là bờ sông, bên kia sông là downtown Boston |
Tòa nhà nghiêng nhìn ở một góc khác |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)